Kính chào Thầy.
Con tên là Phương Nhạn, P/D là Diệu Nhàn là người mà hôm bửa ở lớp học Khí Công ngày 9 tháng 10 con chào Thầy đi về và nói là con ở Windsor nên Thầy hỏi con có ở gần chùa của Thầy Trí Thoát không?
Thưa Thầy hôm đó con cũng muốn thưa với Thầy chính con là người đã send mail hỏi thăm Thầy cách chữa bịnh cho chồng con, nhưng con biết nếu bây giờ nhắc đến những gì có liên quan đến chồng con thì con sẽ khóc rất nhiều vì vậy mà con không dám nói gì với Thầy.
Thưa Thầy ai cũng nói sống chết có số mạng và con đang cố gắng tin vào điều đó để cho lòng mình nhẹ nhàng đi một chút.
Khi chồng con bị bịnh có người bạn đi hành hương Ấn Độ cùng chuyến với con từ Toronto xuống Windsor dự lễ Phật Đản, 2 vợ chồng cô ấy có đến thăm và cô ấy có nói: "bây giờ có ông Thầy Đỗ Đức Ngọc nghe nói chữa bịnh hay lắm". Thưa Thầy vì con có nghe ở Toronto có nhiều thầy chữa bịnh lắm, cho uống thuốc lung tung nên khó mà tin được. Nếu như lúc đó cô ấy cho con cái website của Thầy để con tự vào tìm hiểu thì chắc là chồng con được cứu rồi.
Khoảng mấy ngày trước khi chồng con mất con mới có cơ hội biết đến cách chửa bịnh của Thầy. Khi con nhận được bài: "183 Cách chữa ung thư phổi kết hợp giữa tây y, đông y và khí công" của chị Mai gởi thì con về nhà mua gừng cắt nhuyễn trộn chung với mật ong đem vào bịnh viện pha trà cho ảnh uống. Con lại mua cà-rốt, củ dền đỏ và apple tươi nấu lấy nước thay vì ảnh khát nước cứ đòi uống nước lạnh thì nay con ép ảnh uống nước này thay nước. Con không ngờ : Cháo gạo lức, trái táo, và các loại đậu cũng làm đầy hơi, mệt khó thở và làm hạ áp huyết như Thầy đã trả lời mail cho con biết.
Hai ngày sau đó, chiều ngày 13 tháng 07 năm 2011 thì ảnh ra đi, cho nên cái mail Thầy send cho con vào ngày 14/07/2011 Câu 194 : Phục hồi sức khỏe cho người bệnh phổi đang phải thở bằng máy trợ thở oxy. cho mãi đến hôm nay con mới tình cờ đọc thấy mặc dầu ngày 16/07/2011 con có send cho Thầy cái mail để cảm ơn và báo tin ảnh qua đời.
Thưa Thầy không có gì đau đớn cho bằng chứng kiến một người sẽ chết mà mình không làm gì được. Những ngày tháng nuôi bịnh chồng con, chứng kiến sự hy vọng rồi tuyệt vọng của ảnh là một nỗi ám ảnh mà con không thể quên được. Bây giờ nằm ngủ con còn mơ thấy đi tìm cách để cứu ảnh rồi lại hốt hoảng vì nhớ cái xác của ảnh đã được hỏa táng rồi thì làm sao mà cứu.
Thầy ơi bao nhiêu nước mắt có khóc cũng không cạn hết nỗi đau, bởi vì từ khi con nghiên cứu cách chữa bịnh theo Tinh-Khí-Thần của Thầy con phải nói là Tây y qúa ngu nên những người bịnh ung thư mới chết. Con phải nói đến chữ NGU rất nặng lời bởi vì con càng nghiên cứu càng hiểu tại vì sao chồng con không qua khỏi mà lại phải bỏ mạng. Hoàn toàn là do cách chữa trị sai lầm và đi ngược lại với cái nguyên tắc Tinh-Khí-Thần thì làm sao mà sống đưọc.
Nay con viết mail này mục đích đầu tiên là xin được tán thán và bày tỏ lòng biết ơn đối với Thầy, vì khi con mail cho Thầy con không hy vọng là Thầy sẽ đọc và trả lời nhưng không ngờ con đã nhận được mail của Thầy ngay sau đó.
Cuối thư con xin kính chúc Thầy phước thọ tăng long, Y nghiệp viên thành.
Con
Diệu Nhàn