TỪ PHỤ A-DI-ĐÀ CHIÊU HỒI CÁC CON VỀ NHÀ
Hòa Thượng Thích Trí Đức
Người ơi, cõi Tây ở tại lòng ta
Vì đâu, đến nay nghìn trùng vẫn xa ?
Đây những lời, Thầy khuyên xin gắng ghi lòng
Tiến lên, về cõi An Vui ngày xưa.
Người ơi, cõi Tây đẹp đẽ biết bao
Trần gian tối tăm mịt mù khổ lao
Đây cõi phàm, giòng sông ngăn cách đôi miền
Hỡi ai, còn nhớ A-Di-Đà trông ?
Người về đây, cõi Tây vườn cũ năm xưa
Đường trần gian, cuối thu, bập bùng gió mưa
Đây chuyến đò, tàn thu, mau xuống đi về
Cớ sao, người vẫn rong chơi mải mê ?
Người ơi, A-Di-Đà đợi từng con
Vì đâu, đến nay đò chiều vắng không ?
Đây nỗi lòng, Phật mong con đến mỏi mòn
Cớ sao, người vẫn rong chơi mộng mơ ?
Người ơi, nhớ xưa hồn còn trắng trong
Vì đâu, đến nay bụi hồng phủ rong ?
Ta hỏi người, chừng nào phủi hết bụi trần ?
Tiến lên, về cõi An Vui ngày xưa
Người ơi, biết không ngày tàn cuối thu
Còn chi ước mơ, để rồi khổ đau ?
Ta nhắn người, người con thương của Di-Đà
Hỡi ai, lạc bước mau quay về Quê.